Lời đầu tiên, tôi thừa nhận rằng mình thèm khát cảm giác được đắm chìm trong tuổi trẻ cháy hết mình với nghệ thuật mà đội ngũ ekip và các anh tài của Anh trai vượt ngàn chông gai đang được trải nghiệm.
Không có gì tuyệt vời bằng việc tìm ra được lời giải hay cho bài toán khó. Nhất là khi bạn có tài, việc giải toán phê như tẩm đá. Bạn có thể chật vật, nhưng bạn sẽ tìm được cách tận hưởng và cháy hết mình.
Bài viết này tôi dành spotlight cho Nhà Xương Rồng sau khi xem buổi trình diễn và video reaction của họ.
Nó khiến tôi xúc động đến ghen tỵ với cảm xúc hạnh phúc mà họ có khi đi từ bài toán khó giải nhất đến vị trí đứng đầu ngạo nghễ và cảm xúc nhất
4 anh em cho tôi biết, để thăng hoa trong nghệ thuật, bạn không cần gì nhiều hơn những thứ sau.
Back to the origin
Lý do vì sao 4 anh em thấy bài hát Trở về & Áo mùa đông khó làm, vì nó quá tầm họ và họ không thực sự cảm nhận được nhiệt huyết của bài hát đó chảy trong máu mình.
Bạn không thể làm cái gì ra hồn nếu bạn không có cảm xúc với nó, nếu bạn không thể feel it running in my vein.
Và nếu bạn muốn hiểu thực sự ý nghĩa của nó, bạn cần quay về nơi nó bắt đầu.
Bạn cần quay về thượng nguồn để chạm vào dòng chảy đó.
Bài hát Áo mùa đông xuất phát từ chiến dịch may áo trấn thủ cho các chiến sĩ trong năm 1946.
Nút thắt được hóa giải sau khi Thiên Minh nghiên cứu được các tác phẩm nghệ thuật được sáng tác trong chiến dịch đó và Thanh Duy có cảm hứng để đưa nó vào làm câu hò trong bài hát.
Tuy vậy, đây mới chỉ là cách giải.
Để việc giải một bài toán biến thành tác phẩm nghệ thuật, bạn cần cảm xúc, thậm chí là đủ tình yêu.
Nhìn lại reference là không đủ, họ cần được chạm vào một nhân chứng sống của thời đại, người có thể cho họ cảm nhận được âm hưởng của những câu chuyện đằng sau bài hát. Đó là NSND Tự Long với lời khuyên và câu chuyện đáng giá ngàn vàng
Với những ca khúc được sáng tác ở thời điểm quan trọng của đất nước và mang dấu ấn của thời kỳ, ta không thể nhìn nó đơn giản được, ta phải nhìn nó với góc độ tầm vóc của bài hát đó. - NSND Tự Long
Cùng với câu chuyện về chiếc áo trấn thủ, về tấm khiên bảo vệ trước ngực là những lương thực từ hậu phương, đến lúc này, mình cảm giác 4 anh em mới đủ cái cảm giác sởn da gà để hát được với sự tự hào và tình yêu.
Nghiêm túc với nghề
Biểu hiện của sự nghiêm túc với nghề là khi:
Bạn thấy chật vật với nó (trust me), bởi đó là lúc bạn đang thực sự tìm cách làm nó tốt hơn.
Bạn muốn chỉn chu từ những chi tiết nhỏ nhất và tìm thấy những điểm chưa tốt để sửa. Và bạn sẽ luôn làm thế.
Trong video reaction của 4 anh em về buổi diễn, khi Thiên Minh, Duy Khánh và Thanh Duy vẫn đang chìm đắm với cảm xúc, thì Bùi Công Nam lại chú ý đến 2 chi tiết:
Phần mở đầu, thấy đội hình mình đứng “chưa center quá” với sân khấu
Phần high note cuối cùng, Nam đòi xem lại 2 lần chỉ vì thấy “Có đoạn hát voice của em bị mờ quá”, “Chắc phần đó em cần đẩy lên cao hơn.”
Tôi nhìn thấy trong Nam cái phẩm chất của sự nghiêm túc & tận tâm với nghề sáng rỡ lên.
Giống như mối quan hệ của người mẹ với đứa con, người nghệ sĩ luôn ám ảnh việc nuôi dưỡng tác phẩm của mình tốt đẹp hơn.
Suy cho cùng, tôi nghĩ sự nghiêm túc với nghề là biểu hiện rõ ràng nhất của một tình yêu đầy tận hiến và trung thành.
Đam mê thuần khiết với nghề
Nếu ánh mắt của Nam suy xét rất nghiêm túc (để tìm vấn đề :v) thì bạn coi ánh mắt Duy và Minh kìa (đặc biệt là Duy).
Tình yêu không thể giấu nổi qua ánh mắt, vậy tình yêu phải lớn đến nhường nào để ánh mắt đó có thể đầy ắp và long lanh đến sáng trong dường này?
Lúc nhìn thấy ánh mắt của Duy, tôi thấy vừa thương vừa ngưỡng mộ. Tôi như tìm thấy được trong đó ánh mắt Van Gogh khi nhìn thấy các màu sắc hòa điệu trên nền trời, của Eddie Redmayne khi nhìn tượng vàng Oscar trong tay, hay kể cả của chính tôi khi quay em trai trong buổi biểu diễn hồi mẫu giáo năm nào, thằng bé đã từng bụ bẫm, trắng bóc, lon ton và nhỏ bé đến thế.
Rất nhiều diễn viên từng cầm được tượng vàng và có sự nghiệp xuất sắc rồi, nhưng tôi luôn ấn tượng đặc biệt với niềm vui trẻ thơ của Eddie với tượng vàng lần đầu tiên trong sự nghiệp.
Ở trong mối quan hệ giữa người nghệ sĩ và tác phẩm của họ, dù luôn hiện diễn những giằng xé, vật lộn kiếm tìm hào quang hay hay sự công nhận thì tôi vẫn tin rằng:
Mối quan hệ đó vẫn luôn là thứ trong sáng và thuần khiết nhất mà họ có thể có trong đời.
It has to be started and ended with pure love.
Khát khao thể hiện
Cũng trong video reaction này, Duy Khánh có nói: “Em đã nghĩ các anh cũng có đoạn highlight rồi nên em thấy áp lực lắm. Anh Duy có đoạn hò và highnote, anh Nam có đoạn đánh đàn và anh Minh có đoạn show vocal rất xịn luôn. Em thì không có gì cả nên em đã xin các anh cho đi học đu giây."
Thú thực, lúc xem phần trình diễn, tôi không biết phần đu giây của Khánh có dụ ý gì, đóng góp gì vào mạch bài chung. Nhưng khi nghe Khánh chia sẻ, mình nghĩ đó chính là thứ tinh thần mà người lính - người trẻ muốn thể hiện nhất trong bài hát - là cả khát khao đóng góp và khát khao thể hiện.
Nếu tôi không thể có tài năng thiên bẩm tốt hơn người, vậy tôi có khát khao hơn người. Miễn là tôi có giá trị, miễn là tôi có thể thể hiện mình dưới ánh hào quang, vậy là đủ phải không?
Hãy nhớ tận hưởng, cháy hết mình và có nhau
Thanh Duy có kể lại: Lúc trước khi lên sân khấu, mọi thứ tối om, chỉ có 4 anh em nghe thấy nhau thôi. Anh rất là thích khúc đó, mình vừa tập trung mà vừa có nhau nữa.
Thiên Minh cũng kể lại: Nam thì hay nói hãy tận hưởng, còn Duy hay nói cứ cháy hết mình đi.
Duy Khánh nói rằng: Đây thực sự sẽ là sân khấu để đời của em.
Bạn có thấy không, tất cả những điều để thăng hoa với nghệ thuật, đều quy về tình yêu và cái đẹp. Nó hiện diện khi:
Bạn tìm về điều cốt tủy
Luôn tận tâm và trau chuốt
Để mình chân thật và sáng rỡ
Bạn tìm thấy sự hòa điệu của các tâm hôn
Và không ngừng khát khao thể hiện
Chỉ cần có đủ những thứ đó, thì khi có cơ hội, bạn chỉ cần tận hưởng và cháy hết mình thôi, vua chúa cũng chỉ thăng hoa đến thế là cùng.
chị thích bài này với Trống cơm. quá là công phu. nể thật! không gì là không thể :))